Dàn ý phân tích:
Giới thiệu những nét tiêu biểu về Vũ Trọng Phụng: có vị trí đặc biệt quan trọng trong nền văn xuôi Việt Nam hiện đại. Ngòi bút sắc sảo của ông thành công nhất ở tiểu thuyết và truyện ngắn.
Giới thiệu đoạn trích Hạnh phúc của một tang gia: Là toàn bộ chương XV của tiểu thuyết Số đỏ – cuốn tiểu thuyết thành công của Vũ Trọng Phụng.
I. Tác giả và tác phẩm
- Giới thiệu về tác giả Vũ Trọng Phụng
- Tóm tắt nội dung tác phẩm Hạnh phúc của một tang gia
II. Phân tích nội dung
- Phân tích tình huống gia đình nhân vật chính: đặc điểm, mối quan hệ
- Phân tích đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia”
- Đánh giá bản chất lố lăng, đồi bại của xã hội thượng lưu thành thị những năm trước cách mạng tháng Tám năm 1945
III. Phân tích ngôn ngữ và phong cách
- Phân tích ngôn ngữ và phong cách của tác giả trong tác phẩm
- Đánh giá hiệu quả của việc sử dụng nghệ thuật trào phúng trong tác phẩm
Các bài văn mẫu hay nhất:
- Bài văn mẫu 1: Tình cảm gia đình trong Hạnh phúc của một tang gia
- Bài văn mẫu 2: Đặc điểm xã hội thượng lưu qua đoạn trích Hạnh phúc của một tang gia
- Bài văn mẫu 3: Nghệ thuật trào phúng của Vũ Trọng Phụng trong Hạnh phúc của một tang gia
- …
Nội dung trên giúp các em hiểu rõ hơn về tác phẩm Hạnh phúc của một tang gia của Vũ Trọng Phụng. Các bài văn mẫu hay nhất cũng giúp các em có thêm nhiều gợi ý để phát triển ý tưởng, trau dồi vốn văn chương và làm tốt các bài kiểm tra về tác phẩm này.
Dàn ý phân tích đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia”:
Phân tích đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia”
1. Giới thiệu bài phân tích
Giới thiệu tác phẩm “Hạnh phúc của một tang gia” và mục đích của bài phân tích.
2. Tóm tắt nội dung
Tóm tắt nội dung của đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia”.
3. Phân tích chi tiết
Phân tích các yếu tố góp phần tạo nên hạnh phúc của một tang gia trong đoạn trích, bao gồm:
- Không gian sống và cảnh quan
- Quan hệ tình cảm trong gia đình
- Hoạt động chung và sự đồng thuận
- Tình yêu và sự quan tâm của nhân viên chăm sóc
4. Nhận xét
Nhận xét về tầm quan trọng của các yếu tố đã phân tích đối với hạnh phúc của một tang gia và ý nghĩa của việc duy trì và phát triển chúng trong gia đình.
5. Kết luận
Kết luận tóm tắt lại những điểm chính trong bài phân tích và nhấn mạnh tầm quan trọng của hạnh phúc gia đình.
Giá trị nội dung
Ý nghĩa nhan đề:
- Tang gia: nhà có đám, đáng ra với hoàn cảnh đó, không khí phải tràn ngập nhiều buồn tiếc
- Hạnh phúc: Cảm xúc khi gặp chuyện nhiều niềm vui, đây là cảm xúc đối lập hẳn với hoàn cảnh “tang gia”
- Nhan đề chứa đựng mâu thuẫn trào phúng hàm chứa tiếng cười chua chát, kích thích trí tò mò của người đọc
Những niềm vui khác nhau khi cụ cố Tổ mất
- Niềm vui chung cho cả gia đình:
- Gia đình tràn ngập niềm vui bởi cụ cố tổ chết cũng là lúc cái chúc thư đi vào thời kì thực hành chứ không còn lí thuyết viễn vông nữa
- Một gia đình bất hiếu
- Niềm vui của những thành viên trong gia đình:
- Cố Hồng (con trai cả): vui vì được diễn trò già yếu trước mọi người, mơ màng nghĩ mình được mặc áo xô gai, lụ khụ ho khạc mếu máo để người ta nghĩ “úi kìa con giai nhớn đã già thế kia kìa”
- Người cháu bất hiếu, đầy dã tâm.
- Ông Văn Minh: thích thú vì cái chúc thư kia đã đi vào thời kì thực hành chứ không còn trên lý thuyết viễn vông nữa
- Bà Văn Minh: mừng rỡ vì được lăng xê những mốt y phục táo tạo nhất.
- Người cháu thực dụng, thiếu tình người.
Bức tranh trào phúng chân thực mang đậm tính hài hước
Cảnh đám ma gương mẫu
Cô Tuyết: Được dịp mặc y phục “ngây thơ” để chứng tỏ mình hãy còn trinh tiết nhưng đau khổ như kim châm vào lòng khi không thấy Xuân tóc đỏ đâu với khuôn mặt “buồn lãng mạn”.
Cậu Tú Tân: Sướng điên người lên vì được dịp sử dụng cái máy ảnh đã lâu không có dịp dùng đến.
Ông Phán: Sung sướng vì không ngờ rằng cái sừng trên đầu mình lại có giá trị.
Xuân tóc đỏ: Hạnh phúc đặc biệt vì nhờ hắn mà cụ Tổ chết, danh giá uy tín lại càng to hơn.
Niềm vui của những người ngoài gia đình:
– Cảnh sát Min Đơ và Min Toa:
“Giữa lúc không có ai đáng bị phạt… đương buồn rầu… thì sung sướng cực điểm”.
– Bạn bè cụ cố Hồng:
Những kẻ vừa háo danh, vừa háo sắc, họ chia buồn để khoe khoang các loại râu ria cùng những huân huy chương.
– Hàng phố:
Đám ma đi đến đâu huyên náo đến đấy, cả phố nhốn nháo khoe đám ma to, thiên hạ chỉ chú ý vào những kiểu quần áo tang.
*Note: The content has been rewritten for the purpose of removing derogatory language and maintaining a respectful tone.
Giá trị xã hội
– Kết hợp ta, Tàu Tây để khoe giàu một cách hợm hĩnh. – Tả cận cảnh: Người đi dự: giả dối, bàn đủ thứ chuyện. – Cảnh hạ huyệt:
- Mở đầu: cậu tú Tân thì dàn dựng việc chụp hình một cách giả dối và vô văn hóa.
- Tiếp theo: Ông Phán thì diễn việc làm ăn với Xuân: “Xuân Tóc Đỏ… gấp tư”
⇒ Đó là một màn hài kịch thể hiện sự lố lăng, đồi bại, bất hiếu, bất nghĩa của xã hội thượng lưu trước 1945.
Giá trị nghệ thuật
- Xây dựng tình huống độc đáo
- Phát hiện những chi tiết đối lập gây gắt cùng tồn tại trong một con người, sự vật, sự việc.
- Thủ pháp cường điệu, nói ngược, nói mỉa,… được sử dụng một cách linh hoạt.
- Miêu tả biến hóa, linh hoạt và sắc sảo đến từng chi tiết, nói trúng nét riêng của từng nhân vật.
- Bút pháp trào phúng
Nội dung
Đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia” tái hiện một đám tang bất thường của những con người với thái độ và tình cảm bất thường trước linh hồn người đã khuất. Điều bất thường đó được thể hiện ngay ở nhan đề của đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia”.
Nghệ thuật
Đoạn trích này có giá trị nghệ thuật cao, với việc xây dựng tình huống độc đáo, phát hiện những chi tiết đối lập gây gắt cùng tồn tại trong một con người, sự vật, sự việc. Thủ pháp cường điệu, nói ngược, nói mỉa,… được sử dụng một cách linh hoạt, miêu tả biến hóa, linh hoạt và sắc sảo đến từng chi tiết, nói trúng nét riêng của từng nhân vật. Bút pháp trào phúng được sử dụng để đả kích, châm biếm sắc sảo trước những trò lố lăng, bịp bợm của xã hội thực dân phong kiến ở nửa đầu thế kỉ XX.
Ý nghĩa thực tiễn
Đoạn trích “Hạnh phúc của một tang gia” đem đến một bài học đạo đức cho con người trong mọi thời đại, nhắc nhở về những tình cảm và thái độ đúng đắn khi đối diện với cái chết và tang lễ của người thân.
Một hạnh phúc khó diễn tả
Hạnh phúc ấy chảy trong từng mạch máu của mỗi con cháu trong dòng họ từ người lớn đến trẻ nhỏ. Điều ấy đi ngược với giá trị đạo đức, với tình thương của con người.
Điều bất thường của đám tang
Điều bất thường của đám tang được làm nên bởi thái độ của những người thân yêu trong gia đình. “Cái chết kia đã làm cho nhiều người sung sướng lắm”, họ coi đây là một cơ hội hiếm có, một thời cơ đã đến để mỗi người có dịp thể hiện ước muốn của bản thân. Cụ cố Hồng đứa con lớn của cụ cố Tổ trong lúc tang gia bối rối, ông vẫn ung dung nằm mơ màng nghĩ đến lúc mình được “mặc bộ đồ xô gai, lụ khụ chống gậy, vừa ho khạc vừa khóc mếu, để cho thiên hạ phải chỉ trỏ úi kìa con giai nhớn đã già đến thế kia kìa”. Thật là đứa con đứt ruột đẻ ra, chăm nom nuôi dưỡng nay lại mang tội bất hiếu với bố. Nhưng điều ấy chẳng có gì lạ thường khi mà tất cả mọi người đều như vậy nên nó trở thành bình thường.
Chia tài sản khi cụ cố Tổ qua đời
Văn Minh (cháu nội) đã từng du học bên Tây về nước chẳng có lấy một mảnh bằng cấp chỉ chăm chăm vào việc chia tài sản, mong cho tờ di chúc được đi vào thực thi là khi cụ cố Tổ chết nên ông ta vui lắm, mừng lắm.
Việc làm ngay đó của ông
Việc làm ngay đó của ông là mời luật sư đến để chứng kiến cái chết của ông nội cũng là mong di chúc được thực hiện. Trong lúc tang gia vẻ mặt đăm đăm chiêu chiêu, vò đầu rứt tóc của ông thật hợp tình hợp lí nhưng thực chất là đang băn khoăn suy nghĩ không biết nên đối xử như thế nào cho phải vì một cái ơn to, hai cái tội nhỏ của Xuân.
Nhìn thấu cái tâm can, bụng dạ của con người mang danh có học thức
Nguyễn Tuân đã nhìn thấu cái tâm can, bụng dạ của con người mang danh có học thức của một nhà cải cách xã hội ấy vậy mà lại vô tâm vô tình chỉ quan tâm đến tiền bạc và danh vọng hão.
Trổ tài nghệ thuật thể hiện mình như một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp
Cậu Tú Tân, cháu nội cụ Tổ hào hào hứng, phấn khởi thật sự vì cậu có dịp để trổ tài nghệ thuật thể hiện mình như một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp bởi có cơ hội sử dụng “mấy cái máy ảnh mà mãi cậu không được dùng đến”.
Đền bù cho thêm số tiền vài nghìn đồng
Riêng cháu rể quý Phán mọc sừng thì khấp khởi hạnh phúc vì được bố vợ nói nhỏ vào tai sẽ đền bù cho thêm số tiền vài nghìn đồng bởi chính ông cũng không thể ngờ rằng đôi sừng vô hình trên đầu lại có giá trị đến thế.
Mong chờ đến giây phút trình diễn thời trang trong đám tang
Đám dâu con như bà Văn Minh, cô Tuyết thì “bắt đầu la ó lên rằng phái già chậm chạp”. Họ hồ hộp, mong chờ đến giây phút trình diễn thời trang trong đám tang.
Xã hội nhố nhăng và giá trị đạo đức tốt đẹp của dân tộc
Theo như nhiều nhà nghiên cứu nhận xét: “Đây là cái bi của người chết, cái hài của xã hội, cái vô phúc của gia đình giàu sang lắm tiền nhiều của nhưng thiếu tình người”. Bằng ngòi bút trào phúng tài năng nhà văn Vũ Trọng Phụng đã bóc trần một xã hội nhố nhăng với những thói hư tật xấu làm mất đi sự văn minh, tiến bộ và giá trị đạo đức tốt đẹp của dân tộc.
Nghệ thuật khắc họa và lối viết văn sáng tạo
Bút pháp phóng đại mà không như phóng đại, nghệ thuật khắc họa nhân vật với các chi tiết điển hình làm nổi bật lên chân dung đặc điểm của mỗi người, lối viết văn rất sáng tạo và độc đáo làm nên giá trị của đoạn trích để lại nhiều ấn tượng cho độc giả về xã hội thiếu tình người lúc bấy giờ.
Chân thành và tình người của Vũ Trọng Phụng
“Trên trang viết Vũ Trọng Phụng sắc sảo bao nhiêu thì trong cuộc đời Vũ Trọng Phụng càng chân thành bấy nhiêu. Con người ấy không giết quá một con muỗi.”
Vũ Trọng Phụng và nghệ thuật khắc họa đám tang trong Số đỏ
Vũ Trọng Phụng đã sử dụng nghệ thuật khắc họa đám tang trong Số đỏ để phản ánh sự phân hóa xã hội và thiếu tình người trong xã hội Việt Nam thời bấy giờ.
Thiếu tình người trong đám tang
Đám tang trong Số đỏ không chỉ phản ánh sự phân hóa xã hội mà còn thể hiện sự thiếu tình người trong xã hội. Bọn con cháu chỉ nóng ruột đem chôn cho chóng cái xác chết của cụ tổ, ông Văn Minh “thầm biết ơn Xuân Tóc Đỏ vì tình cờ gây ra cái chết kia của cụ già”.
Sự phản ánh của nghệ thuật
Vũ Trọng Phụng đã sử dụng nghệ thuật châm biếm sắc sảo và những chi tiết chọn lọc để khắc họa đám tang trong Số đỏ. Ta không thể nhận ra liệu đây là đám ma hay đám rước bởi cái hổ lốn, tạp nhạp “Ta, Tàu, Tây…”, “lợn quay”, “vòng hoa”, “câu đối”. Tuyết “mặc bộ… Ngây thơ… hở cả nách, nửa vú…” với khuôn mặt mang “một nét buồn lãng mạn rất đúng mốt”.
Sự tương phản với “Nghĩa vụ cuối cùng”
Nghệ thuật khắc họa đám tang trong Số đỏ của Vũ Trọng Phụng tương phản hoàn toàn với những gam màu buồn trong “Nghĩa vụ cuối cùng” của Lão Gôriô. Nghĩa vụ cuối cùng được thực hiện tận tình bởi hai người thanh niên xa lạ. Ma của cụ cố tổ trong “Số đỏ” hoàn toàn tương phản với những gam màu buồn trong “Nghĩa vụ cuối cùng” (Lão Gôriô).
Những chi tiết trào phúng đặc biệt chua chát
Những hành động của ông Phán mọc sừng đối với Xuân Tóc Đỏ ở cuối đoạn trích là những chi tiết trào phúng đặc biệt chua chát góp phần không nhỏ tô dậm sự lố lăng, vô đạo đức của xã hội thượng lưu thời đó. “Ông Phán cứ oặt người đi, khóc mãi không thôi” nhưng vẫn không quên bí mật “dúi vào tay Xuân một tờ giấy bạc gấp tư”.
Trí thức chân chính của Việt Nam
Những nhà trí thức chân chính của Việt Nam, không ít người đã từng du học Pháp, nhưng họ đã đau vì nỗi đau nô lệ, họ từng đau vì lòng tự ái dân tộc bị tổn thương dưới gót giày xâm lược của quân viễn chinh Pháp và họ bỏ hết những tiện nghi và lợi ích cá nhân để vào chiến khu “theo chân Bác”.
Nhật kí của Giáo sư Hồ Đắc Di
Ta hãy nghe một đoạn nhật kí của Giáo sư Hồ Đắc Di (người thầy của Bác sĩ nổi tiếng — Tôn Thất Tùng) “Ai đã từng sống kiếp đọa đày trong đêm trường nô lệ; hay chí ít đã trải qua những nhọc nhằn, day dứt lương tâm, nhân phẩm, ắt sẽ lao theo cơn lốc cách mạng, một khi ánh sáng của nó soi rọi tâm hồn”.
Trí thức chân chính Việt Nam cùng nhân dân lao động làm nên cuộc Cách mạng tháng Tám
Trí thức chân chính Việt Nam cùng nhân dân lao động làm nên cuộc Cách mạng tháng Tám, quét sạch những trò ma mãnh, lọc lừa của thứ văn minh giả dối, bịp bợm và tình trạng số đỏ của xã hội Việt Nam không còn chỗ đứng trong “cơn lốc cách mạng”.
Chi tiết trào phúng trong hoạt cảnh tang gia
Trong đám tang, “Bà Văn Minh thì sốt cả ruột vì mãi không được mặc bộ đồ xô gai tân thời, cái mũ mẫn trắng viền đen”, trong khi đó, cô Tuyết lại trưng diện bộ quần áo Ngây thơ với nét mặt buồn lãng mạn mang vẻ mặt của người trong gia đình có tang.
Không khí tang ma thì như ngày hội lớn mọi người mọi nhà sum họp. Đây là chi tiết trào phúng gây cười ra nước mắt trong suốt hoạt cảnh tang gia. Đám tang mà người ta tưng bừng đi đưa giấy cáo phó, gọi phường kèn, thuê xe đám…Tang gia đấy nhưng ai cũng vui vẻ hạnh phúc cả. Một đám tang rất to có đầy đủ kiệu bát cống, lợn quay đi lọng, vài ba trăm câu đối, bức trướng, vòng hoa… có đầy đủ loại người trong xã hội từ cảnh sát cho đến sư sãi, từ thằng hạ lưu giả danh nhà cải cách xã hội cho đến nhà thiết kế thời trang, già trẻ gái trai đủ cả. Họ đến đám tang để phô diễn chiến công và sự giàu sang của mình.
Xuân tóc đỏ – người yêu cô Tuyết
Xuân tóc đỏ – người yêu cô Tuyết, con ma cà bông đội lốt nhà cải cách xuất hiện đem theo hai vòng hoa đồ sộ, sáu chiếc xe kéo sang trọng và một đám sư sãi.
Phân tích đoạn trích Hạnh phúc của một tang gia – Mẫu số 5
Giới thiệu
Đất nước hôm nay tươi đẹp, phát triển thay đổi từng giờ, song ta vẫn không thể quên một thời kì đen tối nhất trong lịch sử nước nhà. Thời kì dân tộc ta chìm trong bóng tối chế độ thực dân nửa phong kiến, vô số kẻ khoác lên những “tấm áo” giả dối, lố lăng, đồi bại cùng nhau tạo nên một bức tranh ghép của xã hội thối nát.
Tóm tắt nội dung
Với ngòi bút trào phúng bậc thầy, Vũ Trọng Phụng đã đả kích sâu cay cái xã hội tư sản thành thị chạy theo lối sống nhố nhăng, bịp bợm đương thời qua “Số đỏ”. Nhưng thật kì diệu, văn chương của con người ấy làm cho kẻ trọc phú phải giật mình, kẻ trưởng giả phải cáu kỉnh. Đúng là như vậy con người ấy có những trang viết thật tài tình đã tái hiện lại bức tranh xã hội đang buổi giao thời Đông Tây lố bịch, cảnh đám ma hiện ra như một màn hài kịch, một bức tranh biếm họa vô cùng đã cho người đọc thấy một đám ma to làm cho “người chết nằm trong quan tài cũng phải mỉm cười sung sướng, nếu không gật gù cái đầu” tất cả những điều khác thường theo luân lí đạo đức mà lại bình thường trong hoàn cảnh xã hội bấy giờ được sắc nét lại qua ngòi bút của một giọng văn mỉa mai, đả kích sâu sắc làm nên giá trị của tác phẩm.
Có ý kiến cho rằng “Số đỏ” của Vũ Trọng Phụng là một “tấn trò đời” của xã hội Việt Nam thời kì thực dân nửa phong kiến
Quả vậy, xã hội được phản ánh và quy mô và thi pháp trong “Số đỏ” tuy chưa thể ngang tầm với “Tấn trò đời” (Balzac) nhưng mức độ phản ánh hiện thực và ảnh hưỏng sâu rộng của tác phẩm với cộng đồng cũng không hề thua kém.
Honoré de Balzac và “Tấn trò đời”
Honoré de Balzac – được xưng tụng như một “bậc thầy của chủ nghĩa hiện thực” (Engles) đã để lại một công trình ván học đồ sộ: bộ “Tấn trò đời” với 97 tiểu thuyết được sáng tác từ 1829 đến 1850. Tuy chưa được hoàn thành, “Tấn trò đời” vẫn là một bức tranh hiện thực rộng lớn, mô tả những mâu thuẫn gay gắt trong xã hội tư sản Pháp nửa đầu thế kỉ 19. Balzac gọi những cuốn tiểu thuyết của ông là những “bi hài kịch”.
“Số đỏ” của Vũ Trọng Phụng
“Số đỏ” (1936) là tác phẩm tiêu biểu nhất của Vũ Trọng Phụng và vào loại xuất sắc nhất của văn xuôi Việt Nam hiện đại. Dùng tiếng cười làm vũ khí, “Số đỏ” đã vạch trần thực chất thối nát của các phong trào “Âu hóa”, “thể thao”… được bọn thống trị khuyến khích, phát triển rầm rộ cuối những năm 30.
Tổng kết
Liên hệ giữa “Số đỏ” của văn xuôi Việt Nam với “Tấn trò đời” của nền văn học cổ điển Pháp là điểm chung khiến ta nhận thấy sức ảnh hưởng và giá trị của các tác phẩm này đối với văn học và xã hội của hai quốc gia. Mặc dù khác nhau về quy mô và phong cách, nhưng “Số đỏ” và “Tấn trò đời” đều là những
Hạnh phúc của một tang gia
Sự giật gân của nhan đề
Nhan đề “Hạnh phúc của một tang gia” thực sự mới lạ và giật gân, khiến người đọc phải chú ý. Tuy nhiên, đây không phải là một sự giật gân dễ dãi, vô lý mà đă phản ánh đúng cái sự thật mỉa mai: con cháu của đại gia đình này thật sự sung sướng, thậm chí “hạnh phúc” khi cụ tổ chết một cái chết được mong đợi từ lâu.
Niềm vui chung
Chứng phấn khởi, những niềm phấn khởi muôn màu, muôn vẻ. Ta không khỏi cười thầm khỉ “cái chết kia đã làm cho nhiều người sung sướng lắm…”, nhưng đó nào có là niềm vui sướng thầm kín, “tưng bừng, vui vẻ đi đưa giấy cáo phó, gọi phường kèn, thê xe đám ma…”. Đấy chỉ mới là niềm vui chung mà thôi.
Sự thương hại
Vũ Trọng Phụng đã cố tìm mà hiểu cáỉ đại gia đình này qua từng con người. Ta thương hại cho thói hiếu danh, thích được chú ý của cụ cố Hồng, “mơ màng cho đến cái lúc cụ mặc đồ xổ gai, lụ khụ chống gậy…”, thương thay cho một “ước mơ” nhỏ nhoi là tự biến mình thành trò xiếc để “thiên hạ chỉ trỏ khen…”. Rồi ông phán mọc sừng cảm thấy hạnh phúc vì được thêm một sô tiền, ông Văn Minh “thích thú vì cái chúc thư kia sẽ vào thời kì thực hành”, cậu Tú Tân “sướng điên người vì có dịp thi thố tài năng chụp ảnh”.
Đám tang của cụ cố Hồng: Một sự kiện phô trương giàu có
Việc đám tang của cụ cố Hồng được tổ chức với sự góp phần của nhiều người đã khiến cho gia đình cảm thấy rất vui mừng và biết ơn. Tuy nhiên, sự xuất hiện của Xuân và những người bạn của cụ cố đã làm cho đám tang trở nên phô trương, dị hợm và khiến người đọc phải bàng hoàng.
Những cuộc giao thương giả tạo trong đám tang
Đến khi đưa thân xác của cụ cố xuống hạ huyệt để nghỉ cuối cùng, con người ta lại diễn ra những cuộc giao thương giả tạo. Nhà văn đã mô tả chân thật những hành động của mỗi người trong đám tang, từ cách tạo dáng chụp ảnh đến những trò lố lăng của đám trai thanh gái lịch.
Phán khóc hứt hứt oặt người: Một hành động giả tạo
Trong số những người tham gia đám tang, Phán khóc được mô tả là một trong những người giả tạo giỏi nhất. Cô ta đã hứt hứt oặt người đi mãi không thôi, nhưng vẫn không quên dúi vào tay Xuân tờ năm đồng gấp để giữ chữ tín cho cuộc giao thương.
Số đỏ: Một tác phẩm phản ánh xã hội đồi bại
Với một loạt những chân dung biếm họa phong phú, “Số đỏ” giúp ta hình dung cái xã hội thành thị nhố nhăng, đồi bại thời trước.
Chương “Hạnh phúc của một tang gia” trong Số đỏ
“Hạnh phúc của một tang gia” – một chương tiêu biểu trong “Số đỏ” thông qua cái chết và đám tang của cụ cố tổ, tác giả đã dựng lên một màn hài kịch, nêu bật nhiều mâu thuẫn hài hước đủ các cung bậc. Xuyên suốt chương truyện là một bút pháp trào phúng độc đáo trong việc thể hiện niềm vui sướng hả hê của những thành viên trong đại gia đình cụ cố Hồng trước cái chết cụ cố tổ và những kẻ đưa đám ma như trẩy hội.
Nam Cao và Vũ Trọng Phụng
Trong “Lão Hạc”, Nam Cao viết: “Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi… toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương”. Nếu Nam Cao đến với số phận con người bằng một tấm lòng nhân đạo, nâng đỡ con người khiến chính người đọc cũng ngậm ngùi bên từng trang viết, thì Vũ Trọng Phụng lột trần cái “hạnh phúc” đáng khinh bỉ, lũ con cháu bất hiếu, lố lăng đã khô héo cả những tình cảm máu mủ thiêng liêng nhất.
Nguồn Tham Khảo: https://vi.wikipedia.org/wiki/S%E1%BB%91_%C4%91%E1%BB%8F