Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử
Bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ”
Bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ” là một tác phẩm tiêu biểu của nhà thơ Hàn Mặc Tử. Được sáng tác vào năm 1938 khi ông đang dưỡng bệnh tại trại phong Quy Hòa, bài thơ đã thể hiện được những nét đặc trưng của phong trào thơ mới.
Tác giả Hàn Mặc Tử
Hàn Mặc Tử (1900-1940) là một trong những nhà thơ tiêu biểu cho phong trào thơ mới. Tác phẩm của ông thường đậm chất tình cảm và thể hiện tình yêu thiết tha của con người đối với thiên nhiên.
Mở bài
Khổ thơ đầu tiên trong bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ” của Hàn Mặc Tử đã mang đến cho độc giả một cảm giác sâu sắc về một cảnh vật thơ mộng, ấm áp và sự gắn bó tha thiết của tác giả với nơi đây.
Đoạn thơ đầu tiên của bài thơ:
“Đây thôn Vĩ Dạ, ngàn trùng cây,
Nước lặng như gương, trăng như ngọc,
Gió thì thầm, hoa thì rộ lên,
Gió và hoa đều hững hờ tới.”
(Nguồn tham khảo: Wikipedia tiếng Việt – Hàn Mặc Tử)
Giới thiệu bài thơ và tác giả
Được sáng tác vào năm 1938 khi ông đang dưỡng bệnh tại trại phong Quy Hòa, “Đây thôn Vĩ Dạ” là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất của nhà thơ Hàn Mặc Tử. Hàn Mặc Tử là một trong những nhà thơ tiêu biểu cho phong trào thơ mới, với những tác phẩm đậm chất tình cảm, thể hiện tình yêu thiết tha của con người đối với thiên nhiên.
Mở bài
Khổ thơ đầu tiên trong bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ” của Hàn Mặc Tử đã mang đến cho độc giả những cảm xúc sâu sắc về một cảnh vật thơ mộng, ấm áp và sự gắn bó tha thiết của tác giả với nơi đây.
Thân bài
Khổ thơ đầu tiên mở đầu bằng câu hỏi tu từ đầy ẩn ý: “Sao anh không về chơi thôn Vĩ?”. Đây không chỉ là lời mời gọi đơn giản mà còn mang nhiều cảm xúc, hình ảnh. Nói lên sự nhớ nhung, khát khao của nhà thơ Hàn Mặc Tử được trở về thôn Vĩ. Tuy nhiên, nếu nhìn thấu câu hỏi này, đó cũng chính là lời tự vấn của tác giả về việc tại sao anh không về thôn Vĩ nữa?
Bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ” của Hàn Mặc Tử thể hiện sự gắn bó của tác giả với quê hương, cảm xúc của người lính xa nhà. Bằng những hình ảnh, từng câu thơ, tác giả đã thể hiện được tình yêu thiết tha của mình với đất nước, với con người và với thiên nhiên. Bài thơ đã góp phần đưa tên tuổi Hàn Mặc Tử trở thành một trong những nhà thơ lớn của văn học Việt Nam.
KẾT BÀI
Tóm lại, bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ” của Hàn Mặc Tử là một tác phẩm văn học toàn diện và đặc biệt quan trọng trong văn học Việt Nam. Tác giả đã thể hiện được tình yêu và sự gắn bó với quê hương, con người và thiên nhiên thông qua những hình ảnh sống động và cảm xúc sâu sắc. Bài thơ đã được truyền miệng và đánh dấu tên tuổi Hàn Mặc Tử trở thành một trong những nhà thơ lớn nhất của văn học Việt Nam. Nó cũng phản ánh được cuộc sống và tình hình xã hội Việt Nam vào thời điểm đó.
Nguồn tham khảo: Wikipedia
Đây Thôn Vĩ Dạ – Tình yêu sâu nặng của Hàn Mặc Tử với thiên nhiên và con người thôn Vĩ
Bài thơ Đây Thôn Vĩ Dạ
“Đây thôn Vĩ Dạ” là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất trong sự nghiệp sáng tác của Hàn Mặc Tử. Bài thơ này được sáng tác năm 1938 khi nhà thơ đang dưỡng bệnh tại trại phong Quy Hòa.
Đặc biệt, trong khổ thơ đầu, thông qua bức tranh thiên nhiên thôn Vĩ đẹp đẽ, tươi sáng, người đọc cảm nhận được tấm lòng gắn bó cùng tình yêu sâu nặng của nhà thơ Hàn Mặc Tử dành cho mảnh đất này.
Tình yêu tha thiết của Hàn Mặc Tử dành cho Vĩ Dạ
Khổ thơ mở đầu bằng một câu hỏi tu từ mang âm điệu tha thiết:
“Sao anh không về chơi thôn Vĩ?”
Câu thơ tựa như hờn dỗi, trách móc, mời mọc đầy duyên dáng của người con gái xứ Huế; đó cũng giống như lời tự vấn của nhà thơ. Sự nhớ nhung cùng những kỉ niệm và niềm khao khát được về thăm Vĩ Dạ đã khiến cho nhà thơ tưởng như người Vĩ Dạ đang hờn trách ông, đang mời gọi ông. Hai tiếng “về chơi” nghe sao thân thuộc, gần gũi đến vậy?.
Trong trái tim người thi sĩ, Vĩ Dạ là một nơi chốn thân thương mà nhà thơ gắn bó bằng tất cả trái tim và tâm hồn.
Bức tranh Vĩ Dạ thơ mộng
Trong thế giới tưởng tượng, nhà thơ đã thực hiện chuyến hành trình về thăm thôn Vĩ. Bức tranh khung cảnh vườn Vĩ Dạ được nhà thơ Hàn Mặc Tử miêu tả từ nhiều góc độ, từ xa tới gần, từ cao tới thấp, với nhiều chi tiết khác nhau. Thế nhưng dù ở góc độ, chi tiết nào, cảnh vườn Vĩ Dạ vẫn đẹp thơ mộng
Đây thôn Vĩ Dạ – Một bài thơ tuyệt vời về quê hương
Bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ” là một trong những tác phẩm tiêu biểu nhất của nhà thơ Hàn Mặc Tử, được sáng tác vào năm 1938 tại trại phong Quy Hòa khi ông đang dưỡng bệnh. Đây là một tác phẩm thể hiện tình yêu tha thiết của nhà thơ dành cho thiên nhiên và con người thôn Vĩ.
Một tình yêu chứa chan với cảnh vườn Vĩ Dạ
Khổ thơ đầu tiên của bài thơ mở đầu bằng một câu hỏi tu từ mang âm điệu tha thiết: “Sao anh không về chơi thôn Vĩ?” Sự nhớ nhung cùng những kỉ niệm và niềm khao khát được về thăm Vĩ Dạ đã khiến cho nhà thơ tưởng như người Vĩ Dạ đang hờn trách ông, đang mời gọi ông. Bức tranh khung cảnh vườn Vĩ Dạ được miêu tả từ nhiều góc độ, từ xa tới gần, từ cao tới thấp, với nhiều chi tiết khác nhau.
Trong trái tim người thi sĩ, Vĩ Dạ là một nơi chốn thân thương mà nhà thơ gắn bó bằng tất cả trái tim và tâm hồn. Trong thế giới tưởng tượng, nhà thơ đã thực hiện chuyến hành trình về thăm thôn Vĩ. Thế nhưng dù ở góc độ, chi tiết nào, cảnh vườn Vĩ Dạ vẫn đẹp thơ mộng, đầy sức sống.
Vẻ đẹp của con người xứ Huế
Khổ thơ thứ hai của bài thơ tập trung miêu tả vẻ đẹp của khu vườn Vĩ Dạ, với những chi tiết nhỏ nhặt như những vết nứt trên tường và mái nhà cổ trên sườn đồi. Cảnh vật đó được hòa quyện với hình ảnh của một người phụ nữ chăn dê, người vẫn còn giữ được nét đẹp truyền thống của xứ Huế. Khổ thơ thứ ba tập trung vào một người đàn ông đi trên con đường đất đỏ, mặc