Bài viết này bao gồm 2 dàn ý chi tiết cùng 12 bài văn . Nó sẽ cung cấp cho bạn những gợi ý mới lạ để hoàn thiện tốt bài tập làm văn của mình thêm hay, thêm sinh động.
Đề bài của bài viết là Phân tích bài thơ Nói với con của Y Phương.
Dàn ý phân tích bài thơ Nói với con của Y Phương
Bài viết này cung cấp 2 dàn ý phân tích bài thơ Nói với con của Y Phương, đó là:
Dàn ý phân tích Nói với con – Mẫu 1
- Mở bài: Giới thiệu tác giả Y Phương và những đặc điểm nổi bật trong thơ của ông.
- Phần thân bài: Phân tích các yếu tố của bài thơ, bao gồm cả hình ảnh, ngôn ngữ và giai điệu.
- Kết bài: Tổng kết lại các ý chính của bài phân tích.
Dàn ý phân tích Nói với con – Mẫu 2
- Mở bài: Giới thiệu bài thơ Nói với con của Y Phương và cách thức nói chuyện của người đàn ông với con trai.
- Phần thân bài: Phân tích các chi tiết trong bài thơ, bao gồm cả những cảm xúc của người cha đối với con trai.
- Kết bài: Đưa ra nhận xét về bài thơ và tầm quan trọng của việc truyền đạt thông điệp từ cha đến con.
Các bài văn mẫu phân tích bài thơ Nói với con của Y Phương
Bài viết cũng cung cấp 12 bài văn mẫu phân tích bài thơ Nói với con của Y Phương. Các bài viết này cung cấp những góc nhìn và ý kiến khác nhau về bài thơ, giúp bạn có thêm nhiều gợi ý để phân tích và viết bài.
Thể hiện tình yêu thương của cha mẹ dành cho con cái
Trong hình ảnh đứa trẻ tập đi được miêu tả giản dị, mộc mạc: Chân phải bước tới cha/ Chân trái bước tới mẹ. Tiếng nói, tiếng cười: hình ảnh của một gia đình đầm ấm, hạnh phúc. Tình yêu con của cha mẹ là vô hạn, chăm chút, dõi theo con từ những bước đi đầu đời.
Niềm hi vọng các con tiếp nối và phát huy truyền thống tốt đẹp của quê hương
Lời cha mẹ dạy con về những đức tính cần có trong cuộc sống, bao gồm:
- Sống vui tươi, thân thiện, biết ơn: Hồn nhiên, yêu đời, yêu lao động: cài nan hoa khi đan lờ bắt cá, luôn ca hát trong lao động. Con người sống dựa vào tự nhiên, biết ơn tự nhiên: “Rừng cho hoa/ Con đường cho những tấm lòng”. Con người không thể sống một mình: ngày cưới của cha mẹ là ngày “đầu tiên đẹp nhất trên đời”, và kết tinh đẹp nhất chính là đứa con.
- Sống kiên cường, hiên ngang, không quản gian khó: Mong con học được sự kiên cường của “người đồng mình”: vượt qua những nỗi đau để nuôi chí làm việc lớn. Sống phải biết ơn những hi sinh của cha ông đời trước đã xây dựng quê hương, không chê quê hương nguồn cội, không quản gian khó: “Sống trên đá không chê đá gập ghềnh/ Sống trong thung không chê thung nghèo đói”.
a, Đủ sức mạnh thể chất và tinh thần như “người đồng mình”
Cha mẹ mong con có đủ sức mạnh thể chất và tinh thần như “người đồng mình”: “thô sơ da thịt”, “chẳng mấy ai nhỏ bé”; có thể “Lên thác xuống ghềnh”, “Không lo cực nhọc”. – Sống có ích, xây dựng quê hương và luôn ghi nhớ truyền thống, nguồn cội: “tự đục đá kê cao quê hương”, “quê hương thì làm phong tục” đó là mối quan hệ mật thiết giữa con người với quê hương đất nước. Con người xây dựng nên quê hương, tạo ra phong tục tập quán rồi chính quê hương là nơi lưu giữ những phong tục ấy.
b, Sống như sông như suối
Cha mẹ mong đứa con hãy “Sống như sông như suối”, luôn trôi chảy, luôn phát triển, nhưng những giá trị quan trọng của dân tộc thì không thể quên.
c, Lời dặn dò con về bản lĩnh làm người khi ra cuộc đời
Lời dặn dò cuối cùng cha mẹ muốn nói với đứa con: “tuy thô sơ da thịt” nhưng khi rời khỏi gia đình, tự lập trong cuộc sống thì “không bao giờ nhỏ bé được”. Con người không phải máy móc, chỉ là da thịt “thô sơ” có thể chịu tổn thương, có thể ốm đau bệnh tật, mệt mỏi, nhưng phải cố gắng sống hiên ngang, không “nhỏ bé” khuất phục cái xấu, cái bất công, không “nhỏ bé” chấp nhận chịu sống cúi đầu, như ông cha ta ngàn đời nay. “Nghe con”: câu thơ cuối như tiếng lòng của cha mẹ, đầy yêu thương, hi vọng, lo lắng, mong con sẽ trưởng thành một người sống hạnh phúc, tự do, sống có ích.
d, Nghệ thuật bài thơ
Thể thơ tự do, giọng thơ thân tình, mộc mạc, trìu mến. Sử dụng những
Bài thơ “Nói với con” của Y Phương, nhà thơ dân tộc Tày, là một tác phẩm tuyệt vời thể hiện tình cảm và mong muốn của các bậc cha mẹ muốn con em mình tiếp tục phát huy truyền thống tốt đẹp của quê hương.
Dàn ý phân tích “Nói với con” – Mẫu 1
Tóm tắt nội dung:
Bài thơ “Nói với con” của Y Phương là một bài thơ tình cảm của người cha gửi gắm đến con trai. Tác giả thể hiện sự yêu thương và mong muốn con trai luôn giữ vững tinh thần, chung thủy với quê hương, sống xứng đáng với truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
Phân tích:
+ Phần mở đầu:
Bài thơ bắt đầu với những câu thơ miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên, cuộc sống lao động của con người quê hương và tầm quan trọng của nó trong việc tạo nên đời sống tinh thần phong phú cho con.
+ Ý nghĩa của từng đoạn:
Trong bài thơ, người cha mong muốn con trai chung thủy với quê hương và vượt qua mọi gian nan, thử thách bằng ý chí và niềm tin vững chắc. Tác giả cũng mong muốn con sống xứng đáng với truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
+ Kết bài:
Bài thơ thể hiện được điều tâm huyết nhất mà người cha muốn nói với con, đó chính là lòng tự hào với sức sống bền bỉ, mạnh mẽ, với truyền thống tốt đẹp của dân tộc, quê hương và niềm tin vững chắc khi bước vào đời. Tác giả muốn truyền tải thông điệp tình yêu và tình cảm gia đình sâu nặng, tình yêu quê hương với người đọc.
Kết luận:
Bài thơ “Nói với con” của Y Phương là một bài thơ tình cảm sâu sắc, thể hiện được sự tình cảm thân thiết của người cha dành cho con trai và tình yêu sâu nặng với quê hương. Thông điệp của bài thơ giúp người đọc nhận thức được tầm quan trọng của gia đình, tình yêu quê hương và truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
Tình quê hương trong thơ miền núi
Phần 1: Tình cảm gia đình và nghĩa tình quê hương
Trong bài thơ, tác giả thể hiện tình quê hương tha thiết, sâu nặng và truyền thống nghĩa tình, sức sống mạnh mẽ của người miền núi. Bài thơ mở ra với khung cảnh gia đình ấm cúng, đầy ắp tiếng nói và tiếng cười:
“Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói
Hai bước tới tiếng cười”
Đây là những câu thơ tuyệt đẹp về tình cảm gia đình, thể hiện sự ấm áp, yêu thương và đoàn kết của một gia đình miền núi.
Hơn thế nữa, con sinh ra, lớn lên trong tình yêu, trong vẻ đẹp của người đồng mình:
“Người đồng mình yêu lắm con ơi
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.”
Tác giả đã vận dụng chính lối diễn đạt của người dân tộc miền núi để xây dựng hình ảnh thơ. Bằng cách diễn đạt như vậy, tác giả đã sáng tạo những hình ảnh vừa cụ thể, vừa mang tính khái quát cao mà vẫn giàu chất thơ bay bổng về vẻ đẹp trong cuộc sống của người dân miền núi: “Đan lờ cài nan hoa – Vách nhà ken câu hát – Rừng cho hoa”.
Bằng cách này, tác giả đã truyền tải được ý nghĩa về vẻ đẹp và sức sống của cuộc sống miền núi.
Phần 2: Sức mạnh truyền thống và lòng thuỷ chung với quê hương
Từ những câu thơ bộc lộ một cách cụ thể tình cảm gia đình, nghĩa tình quê hương ở phần thứ nhất, sang phần thứ hai của bài thơ, tác giả mượn lời của người con để nói về sức mạnh tr
Lấy cái “cao”, “xa” của đất trời làm chiều kích của nỗi buồn và chí hướng
Tầm vóc của núi cao, rừng thẳm, của những Đăm Săn, Xinh Nhã
Người cha nói cho con cũng là nhắn nhủ, khuyên răn con mình biết trân trọng nơi mình đã sinh thành (Sống trên đá không chê đá gập ghềnh – Sống trong thung không chê thung nghèo đói), sống hồn nhiên, cần cù, lạc quan để vượt qua gian khó (Sống như sông như suối – Lên thác xuống ghềnh – Không lo cực nhọc). Con hãy nhớ lấy những điều ấy để mà thương. Và cũng là để sống cho xứng đáng. Bởi vì, người đồng mình tuy mộc mạc, thô sơ nhưng không nhỏ bé. Ớ đầy, ta lại bắt gặp lối nói độc đáo của người dân miền núi trong câu Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương.
Có hai lớp ý nghĩa:
- Nghĩa thực
- Nghĩa ẩn dụ
Đục đá kê cao là hoạt động có thực, thường thấy ở vùng miền núi. Quê hương vốn là một khái niệm trừu tượng, chỉ nơi chốn sinh thành của một con người nào đó, gia đình nào đó. Nói tự đục đá kê cao quê hương là muốn khái quát về tinh thần tự tôn, ý thức bảo tồn nguồn cội. Lần thứ nhất người cha nói đến người đồng mình thô sơ da thịt để nói cho con về sức sống mạnh mẽ, sức mạnh truyền thống quê hương; lần thứ hai, người cha nhắc lại để con khắc cốt ghi xương rằng: Quê hương mình tuy mộc mạc, chân chất, người đồng mình íuy thô sơ da thịt nhưng sống cao đẹp, nên trên đường đời con phải làm những điều lớn lao, con phải sống cao thượng để xứng đáng là người đồng mình.
Phân tích bài thơ Nói với con của Y Phương – Mẫu 2
Giới thiệu tác giả và bài thơ
Y Phương là người con của dân tộc Tày và là tác giả của bài thơ Nói với con. Bài thơ có chất thơ rất hồn nhiên và tinh tế.
Đặc điểm của bài thơ
Bài thơ Nói với con có 28 câu thơ tự do, với các câu có độ dài khác nhau. Ngôn ngữ thơ giản dị, hình ảnh mộc mạc, cô đọng nhưng vẫn phong phú, sinh động. Bài thơ có thể được chia thành nhiều đoạn với nhịp điệu khác nhau, tạo ra sự cộng hưởng hài hoà với những cung bậc tình cảm khác nhau trong những lời cha truyền thấm sang cho con.
Chủ đề của bài thơ
Bài thơ nói về tình thương của người cha dành cho con, cũng như sức mạnh của truyền thống quê hương. Từ bài thơ này, người cha muốn truyền đạt lại những giá trị văn hoá, truyền thống quý báu của dân tộc Tày cho con của mình.
Phân tích chi tiết
Bài thơ Nói với con của Y Phương thể hiện được sự thấu hiểu về bản sắc truyền thống của người dân miền núi. Câu thơ được sắp xếp linh hoạt, phù hợp với mạch cảm xúc tự nhiên của bài thơ. Những hình ảnh trong bài thơ được diễn tả rất sinh động và gần gũi với cuộc sống của người dân miền núi.
Thể thơ tự do
Bài thơ sử dụng thể thơ tự do, với số câu chữ không theo khuôn định. Điều này giúp tác giả có thể linh hoạt trong việc biểu đạt cảm xúc và ý nghĩa của bài thơ.
Ngôn ngữ thơ giản dị, hình ảnh thơ mộc mạc
Ngôn ngữ thơ của bài thơ rất giản dị và hình ảnh thơ được diễn tả một cách mộc mạc, cô đọng. Tuy nếu đơn giản nhưng lại chứa đựng sức mạnh cảm xúc lớn. Bài thơ tập trung vào tình mẫu tử và truyền tải thông điệp tình yêu thương của mẹ dành cho con. Sử dụng những từ ngữ giản dị nhưng sâu sắc, bài thơ đã tạo nên một không gian cảm động và đầy ý nghĩa.
Các câu thơ
Người đồng mình yêu lắm con ơi
Người đồng mình thương lắm con ơi
Người đồng mình thô sơ da thịt
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Đứng chốt ở bốn trọng điểm, như những luyến láy, những điệp cú, điệp khúc làm cho âm điệu, nhạc điệu thơ ngân vang, dào dạt.
Tôi đã sinh ra và lớn lên ở đôi bờ con sông Hương thơ mộng, thuở tấm bé đã được uống vào lòng những lời thiết tha, dịu ngọt: “bà con miềng”, “chị em miềng”, “anh em miềng” của má ta, của chị gái ta, của bè bạn ta.
Rồi những năm dài chiến tranh trên những nẻo đường hành quân, tôi đã xúc động khi chợt nghe một tiếng ru buồn, dìu dịu cất lên từ một mái nhà gianh nơi xóm vắng xa lạ:… “Nàng về nuôi cái cùng con – Để anh đi trẩy nước non Cao Bằng”… Và khi đọc thơ Y Phương, ba tiếng “người đồng mình” đã vương vấn tâm hồn ta bao bâng khuâng man mác.
Ta bồi hồi nhớ về tuổi thơ, nhớ giọng nói dịu hiền của má, nhớ về xứ Huế, và thật kì lạ, tôi bâng khuâng nghĩ về Cao Bằng, nơi “gạo trắng nước trong”, nơi mà tôi chưa hề một lần đi tới. Thơ có hồn, có hay mới gợi nhớ gợi thương như thế.
“Người đồng mình” đã kết tụ bao tình yêu thương, tự hào của Y Phương đối với “nước non Cao Bằng”, nơi chôn rau cắt rốn nặng tình nặng nghĩa của mình. Hãy khẽ ngâm lên những vần thơ của anh:
Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói
Hai bước tới ti
Bản chất dân tộc, tinh thần nhân văn trong thơ thi sĩ
Nhân vật
Cha và con trong bài thơ
Nội dung
Bài thơ miêu tả sự gắn bó của những người dân tộc Việt Nam với quê hương và tâm hồn nhân văn, thể hiện qua lời khuyên của cha dành cho con trước khi lên đường. Cha dặn con phải sống tinh thần kiên cường, không chê bỏ những khó khăn, cần lao động sáng tạo để xây dựng quê hương.
Phân tích
Bài thơ tập trung vào việc phác họa những đặc điểm văn hóa, tâm hồn của dân tộc Việt Nam qua lời dặn của cha cho con. Bài thơ thể hiện sự tôn trọng và gắn bó với quê hương, lòng yêu nước sâu sắc trong tâm hồn những người dân Việt Nam.
Đặc điểm văn học
Bài thơ sử dụng ẩn dụ, thành ngữ dân gian và lời dặn để thể hiện tâm hồn và bản chất dân tộc Việt Nam. Lời thơ giản dị, chắc nịch mà lại sâu sắc, đầy cảm xúc và cảm động.
Thông điệp
Bài thơ nhắn gửi thông điệp về sự tôn trọng, gắn bó với quê hương, lòng yêu nước, tinh thần kiên cường, sáng tạo, và sống với đức tính giản dị của người lao động.
Những câu nói nổi bật
“Không chê… không chê… không lo…”
“Sống trên đá không chê đá gập ghềnh, sống trong thung không chê thung nghèo đói, sống như sông như suối, lên thác xuống ghềnh, không lo cực nhọc…”
“Nghe con. Một cảnh tượng cảm động đang diễn ra trước mắt chúng ta. Cha hiền từ âu yếm nhìn con, xoa đầu con. Đứa con cúi đầu lắng nghe cha nói, cha dặn.”
Nhắc nhở con phải luôn nhớ về họ
Tình cảm gia đình, tình phụ tử, tình mẫu tử thiêng liêng vốn không phải là một đề tài quá mới mẻ trong nền văn học Việt Nam, đã có rất nhiều những sáng tác hay và độc đáo về đề tài này. Điều này cũng ít nhiều gây ra những áp lực cho những nhà văn, nhà thơ thế hệ sau khi muốn chắp bút viết về gia đình,về tình phụ mẫu…Nhưng, đến lượt mình, nhà thơ Y Phương không những không hề tỏ ra lúng túng, áp lực trước những tác phẩm đã quá thành công trước đó, ông lựa chọn một khía cạnh hoàn toàn mới mẻ ở đề tài tưởng chừng như rất quen thuộc này, bài thơ Nói với con chính là một minh chứng tiêu biểu cho sự sáng tạo ấy.
Tác phẩm Nói với con của Y Phương
Người đồng mình thương lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời
Những con người dân tộc mộc mạc, bình dị, chăm chỉ làm ăn, khéo léo trong mọi công việc. Cuộc sống của họ hằng ngày lên rừng, làm rẫy, tất bật với rất nhiều cuộc việc. Dù cuộc sống vất vả nhưng họ vẫn gắn bó khăng khít bên nhau. Những từ ngữ “đan”, “cài” không những nói lên sự gắn bó mà còn nói lên nghĩa tình sâu nặng, khó có thể phai nhòa của những con người nơi đây. Tác giả đã gieo vào lòng người con mình tình cảm, cội nguồn đáng trân trọng và gìn giữ. Quê hương và những người nơi
Nói với con – Một bài thơ tha thiết của Y Phương
Bài thơ “Nói với con” của nhà thơ Y Phương là một tác phẩm đầy xúc động, mang đậm thông điệp tình thân gia đình. Những lời khuyên nhủ, nhắc nhở chân thành từ người cha dành cho con trai của mình được thể hiện một cách mới lạ, độc đáo.
Một bài thơ đầy ý nghĩa
Bài thơ mở đầu bằng những câu thơ đầy dịu dàng:
Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói
Hai tiếng chạm tiếng cười
Điều này gợi nhớ đến những bước đi đầu tiên của đứa trẻ, khi được sự khuyến khích, động viên của người cha và người mẹ. Mỗi bước đi của đứa trẻ là một niềm vui khôn xiết của những người cha mẹ.
Một bài thơ đầy cảm xúc
Bài thơ “Nói với con” là một tác phẩm mang đậm tính chất gia đình, thể hiện tình cảm thân thiết giữa người cha và con trai. Lời thơ đầy xúc động, chân thành, tha thiết sẽ khiến người đọc cảm thấy gần gũi, thấm đượm trong tình cảm gia đình.
Một bài thơ đầy ý nghĩa về sự trưởng thành
Bài thơ “Nói với con” cũng là một tác phẩm về quá trình trưởng thành của con người, từ khi biết đi đến khi biết nói, biết cười. Mỗi giai đoạn trưởng thành đều là một kỷ niệm, một dấu ấn đậm nét trong kí ức của người cha.
Phân tích bài thơ Nói với con của Y Phương – Mẫu 3
Y Phương và bài thơ Nói với con
Y Phương là nhà thơ dân tộc Tày, sinh và lớn lên ở vùng đất non cao, với tư duy mộc mạc, giản dị. Nhắc đến Y Phương là nhắc đến bài thơ Nói với con nổi tiếng về tình cảm gia đình thiêng liêng sâu nặng. Bởi vậy bài thơ chứa đựng niềm hạnh phúc dạt dào của một người lần đầu được làm cha.
Nội dung bài thơ
Bài thơ Nói với con được Y Phương sáng tác khi đứa con đầu lòng của ông ra đời. Bài thơ cho thấy ý thức của người cha muốn vun đắp, muốn cho con hiểu rõ cội nguồn của bản thân và luôn tự hào về nơi mình sinh ra. Trước hết, bài thơ cho người con thấy nguồn cội mình được sinh ra chính là tình yêu thương của cha mẹ và sự đùm bọc của những người đồng mình.
Tình cảm gia đình và quê hương
Y Phương đã tạo nên một không khí gia đình ấm áp tình cha con. Y Phương là một người cha rất thương con. Anh là một người sống tình nghĩa và chung thủy với quê hương. Thơ anh rất hồn hậu và đậm đà. Y Phương là người đồng hương với Kim Đồng. Quê hương anh có hang Pắc Bó, nơi mà hơn 60 năm về trước, Bác Hồ đã sống và hoạt động giữa lòng dân để “nhóm lửa”. Bài dân ca:
Nàng về giã gạo ba giăng Để anh gánh nước Cao Bằng về ngâm Nước Cao Bằng ngâm thì trắng gạo…
Theo tôi nghĩ bài thơ Nói với con của Y Phương là một gáo nước Cao Bằng đấy, có thể làm trong, làm mát tâm hồn mỗi chúng ta.
Chân phải bước tới cha, chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói, hai bước tới tiếng cười
Bằng những hình ảnh hết sức cụ thể cùng với đó là việc lặp cấu trúc, phép liệt kê Y Phương đã tạo ra âm điệu tươi vui, quấn quýt, hòa hợp trong một gia đình nhỏ đầy ắp hạnh phúc.
Đồng thời bốn câu thơ xuất hiện nối tiếp qua các động từ “bước, chạm, tới” và cái đích đến của người con là hai chữ thật giản dị mẹ – cha. Điều giản dị ấy phải chăng bộc lộ ý nghĩa thật lớn lao và thiêng liêng: với mỗi người mẹ cha là đích đến, là nơi để ta tìm về, là nơi để ta bước tiếp, là chốn bình yên để ta nương tựa sau những giông bão cuộc đời.
Không chỉ vậy còn còn được lớn lên trong sự cưu mang, đùm bọc của bản làng thôn xóm: “Đan lờ cài nan hoa/…/Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời”.
Cách gọi thật dung dị, mộc mạc: “người đồng mình” thể hiện tình cảm thân thương, trìu mến của người dân tộc Tày. Đó là những người vùng mình, miền mình. Chỉ với vẻn vẹn bảy câu thơ nhưng Y Phương đã cho người đọc thấy cuộc sống lao động cần cù, vui tươi của họ, họ đan lờ bằng nan hoa, ken vách nhà bằng những câu hát. Người đồng mình yêu lao động, yêu cái đẹp và biết cách làm cho cuộc sống của mình trở nên vui tươi, vậy nên, trong nhà họ lúc nào cũng vang câu hát.
Và thiên nhiên mơ mộng, đầy tình nghĩa đã che chở, nuôi dưỡng con cả về tâm hồn, lối sống. Quê hương đã cho con những gì tốt đẹp nhất, chiếc nôi thứ hai nuôi
Phân tích bài thơ Nói với con của Y Phương – Mẫu 4
Y Phương là nhà thơ mang một tiếng nói riêng, rất đặc trưng cho dân tộc Tày. Thơ ông là tiếng lòng chân thật, gần gũi, bình dị nhưng tràn đầy tình yêu thương. Bài thơ Nói với con tiêu biểu cho phong cách sáng tác ấy của ông. Bài thơ đi vào lòng người đọc một thứ tình cảm gần gũi nhưng thiêng liêng và cao quý: Tình cha con.
Những phẩm chất tốt đẹp của người đồng mình
Không chỉ vậy người đồng mình còn có những phẩm chất tốt đẹp khác khiến người cha rất đỗi tự hào. Đó là mộc mạc, giàu chí khí, niềm tin. Họ có thể thô sơ, giản dị về vẻ bề ngoài nhưng lại không hề nhỏ bé về tâm hồn, ý chí. Bằng sự lao động cần cù, nhẫn nại hàng ngày người đồng mình đã làm nên quê hương với những phong tục tập quán tốt đẹp. Từ đó người cha mong muốn con kế tục và phát huy truyền thống quê hương, sức sống bền bỉ, mạnh mẽ của người đồng mình. Và hãy lấy đó làm hành trang để tự tin vững bước vào đời.
Lời dặn dò của cha
Lời cha dặn dò vừa đầm ấm, vừa cương quyết, căn dặn con dù có vẻ ngoài thô sơ nhưng không được nhỏ bé về ý chí, nghị lực; không bao giờ được sống tầm thường. Lời động viên, căn dặn đó đã tiếp thêm sức mạnh để con tự tin để vững bước vào đời. Bằng ngôn ngữ mộc mạc, lối tư duy giản dị, nhưng lời thơ có ý nghĩa vô cùng sâu sắc với người con. Những lời nói đó như một hành trang vững chắc để con vững bước vào đời. Không chỉ vậy, lời thơ còn mang ý nghĩa thầm kín không chỉ lời cha
Đường xa – Con đường tình nghĩa
Giới thiệu
Đường xa, là đường đi tới mọi chân trời, đến mọi miền đất nước. Con đường tình nghĩa ấy được Y Phương nói lên một cách hàm súc, giản dị: Con đường cho những tấm lòng.
Tình nghĩa trong nếp sống đẹp
Sung sướng ôm con thơ vào lòng, nhìn con khôn lớn, suy ngẫm về tình nghĩa làng bản quê nhà, nhà thơ nghĩ về cội nguồn hạnh phúc:
- Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
- Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời.
“Người đồng mình” không chỉ cần cù và khéo léo, tình nghĩa và tài hoa, yêu đời mà còn có bao phẩm chất tốt đẹp, đáng “thương lắm con ơi”. Trong bao gian khổ khó khăn thử thách, bao niềm vui nỗi buồn cuộc đời, trải dài theo năm tháng, bà con quê hương mình, “người đồng mình” đã rèn luyện, đã hun đúc chí khí, đã “cao đo nỗi buồn – xa nuôi chí lớn “, nâng cao tâm thế đẹp.
Các từ ngữ thể hiện tinh thần dân tộc Tày
Câu thơ bốn chữ, đăng đối như tục ngữ, đúc kết một thái độ, một phương châm ứng xử cao quý. Các từ ngữ: “cao đo”, “xa nuôi” đã thể hiện một bàn tính sống đẹp của dân tộc Tày, của con người Việt Nam. Nếu người Kinh dùng lối nói: “ăn chắc mặc bền, chém to kho mặn, chân đất lưng trần, niêu cơm quả cà …”, để phản ánh bản chất giản dị, mộc mạc của người dân quê chân lấm tay bùn quanh năm, thì Y Phương cũng dùng cách nói cụ thể, hình ảnh cụ thể của bà con dân tộc Tày như: “thô sơ da thịt” “chẳng mấy ai nhỏ bé”, “tự đục đá k
Người đồng mình – Sức mạnh và vẻ đẹp của cuộc sống miền núi
Người đồng mình – Tổng quan
Câu thơ “Người đồng mình thương lắm con ơi… Còn quê hương thì con phong tục” ca ngợi sức mạnh và vẻ đẹp của con người miền núi. Người đồng mình hội tụ nhiều phẩm chất tốt đẹp, đáng tự hào, và họ luôn sống mạnh mẽ gắn bó thiết tha với quê hương dù phải trải qua bao khó khăn, cực nhọc.
Ý nghĩa của câu thơ
Điệp từ “sống” lặp lại như lời căn dặn của cha về lẽ sống ở đời đồng thời gợi sức sống mãnh liệt của con người trước gian truân. Và người cha cũng mong con luôn thủy chung, tình nghĩa với làng bản, quê hương. Hình ảnh so sánh “như sông như suối” khắc họa lối sống khoáng đạt của con người nơi đây, và thành ngữ “lên thác xuống ghềnh” lại gợi nên cuộc sống lao động đầy vất vả. Thế nhưng họ vẫn rất lạc quan, yêu đời. Từ đó người cha muốn: con sống mạnh mẽ vượt lên mọi ghềnh thác cuộc đời bằng ý chí, nghị lực của mình.
Đức tính tốt đẹp của người đồng mình
- Giàu ý chí nghị lực, kiên cường, bền bỉ
- Thích hợp với môi trường sống miền núi, sống khoáng đạt, bền vững
- Tình yêu và sự kết nối mạnh mẽ với quê hương
- Sống lạc quan, yêu đời dù cuộc sống vất vả
- Giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc
Nguồn tham khảo: https://vi.wikipedia.org/wiki/Y_Ph%C6%B0%C6%A1ng_(nh%C3%A0_v%C4%83n)